Làn gió trẻ tươi mát

Không ngẫu nhiên trận đầu U.17 Việt Nam ra quân đấu vòng loại giải châu Á đã thu hút khá đông khán giả tới sân Việt Trì và hàng vạn người theo dõi qua truyền hình và các nền tảng số. Các lứa trẻ trước đây và chính lứa trẻ U.17 này đã tạo nên điều đó.

Tình yêu bắt đầu từ trẻ, từ Nguyễn Công Phượng gần chục năm trước cho đến Nguyễn Công Phương bây giờ, xen giữa là những Văn Khang, Văn Trường, Đức Việt... Những mầm xanh khỏe khoắn kế tiếp nhau đem lại những hy vọng cho bóng đá nước nhà.

Vẫn biết đối thủ Đài Loan (Trung Quốc) không quá mạnh, khó có thể có một trận đấu cam go, gay cấn nhưng vì đã biết đến, đã nảy nở tình yêu với những cầu thủ nhí U.13 năm xưa, với U.15, U.16 mùa hè vừa qua mà mọi người đều háo hức với U.17 mùa thu này. Và đây, thủ môn U.15 Sông Lam Nghệ An Bảo Ngọc với chiều cao 1,82m đã lại lừng lững giữa khung thành. Anh chắc chắn, tinh nhạy trong phán đoán và dũng cảm băng ra bắt bóng trong chân tiền đạo Đài Loan (Trung Quốc).

Cùng với Hữu Trọng và các hậu vệ chơi khá chững chạc, hàng thủ của U.17 Việt Nam đã là chỗ dựa có phần đáng tin cậy hơn U.16 đá giải Đông Nam Á trước đó. Yên tâm phía sau, các tuyến tấn công sớm vào nhịp đan chuyền công phá. Cũng vẫn là đội trưởng Công Phương cầm chịch giữa sân giúp cho việc phân phối, luân chuyển bóng mạch lạc, linh hoạt để rồi những pha xuống biên dồn dập diễn ra.

Một đường căng ngang lợi hại từ Phùng Văn Nam và kết thúc bằng cú sút quyết đoán của Bùi Hoàng Sơn ghi bàn mở tỷ số.

Giải được bài toán phát triển bóng đá trẻ, Việt Nam mới có thể mơ về tấm vé dự World Cup. Ảnh: Vietnam+.

Mới qua tuổi thiếu niên, các cầu thủ vẫn chơi hồn nhiên, nhiều lúc nôn nóng, chuệch choạc song cũng đã thấy họ biết điều tiết nhịp độ để giữ vững thế trận. Nhất là khi huấn luyện viên Nguyễn Quốc Tuấn nhắc nhở các cầu thủ không quan tâm đến việc so đo tỷ số với U.17 Thái Lan trước đó đã hạ U.17 Nepal 3-0.

Đá chắc, kiên trì tạo cơ hội và kết quả cuối cùng đã đến như ý muốn. Một pha băng cắt đánh đầu dũng mãnh của Lê Phát làm nên bàn thắng thứ hai. Tiếp đến là cú xỉa bóng nhẹ mà hiểm vào góc xa từ chân của Hoàng Anh; rồi lại đến Lê Phát với cú cứa lòng mỹ mãn.

4 bàn thắng, 4 vẻ đẹp khác nhau và giữ sạch lưới. Xem bóng đá trẻ sướng vì thế. Lại thêm thứ gia vị đặc biệt của các bình luận viên truyền hình vốn là cựu cầu thủ và huấn luyện viên biết rất kỹ các lớp trẻ, gắn tâm huyết với từng cầu thủ trên sân, càng làm cho không khí thưởng thức bóng đá trở nên sôi động. Kể điều này để thấy những người làm bóng đá quan tâm đến mọi mặt của bóng đá trẻ thế nào.

Không thực tâm và thực làm, không thể có thành công trong lĩnh vực đào tạo đòi hỏi sự kiên trì và sáng tạo rất mực. Tiếp sau và đồng hành cùng lứa học viên của Hoàng Anh Gia Lai là những lớp mở kế nhau ở nhiều câu lạc bộ, là những trọng tâm đào tạo chính quy, bài bản, là một cách làm bóng đá xã, phường, trường học của Nghệ An...

Nhiều mô hình khác nhau song phần lớn là có làm có được. Người làm bóng đá trẻ như người trồng cây, có cặm cụi chăm bẵm, có sự mong ngóng là có niềm vui nhìn những mầm cây từng ngày lớn lên, đâm chồi nảy lộc. Cùng với họ là những nhà tổ chức. Chưa năm nào các giải bóng đá trẻ từ lứa nhi đồng được tổ chức xôm tụ, xuôi chèo mát mái như cái năm hậu Covid-19, năm 2022 này. Bóng đá nữ cũng mở giải U.16. Futsal cũng đã thấy hướng tăng cường đào tạo trẻ. Đã có người nêu ý kiến nên đưa đội U.23 vào dự giải V-League, song những người có trách nhiệm và thông hiểu đều tỉnh táo bác bỏ cách làm không khoa học, không khả thi và đậm vẻ nôn nóng kiểu này.

Cũng từ lâu những ý kiến đề xuất nên học theo các nước tiên tiến tổ chức các giải đội hình hai có nhiều cầu thủ trẻ của các câu lạc bộ liền dịp đội một thi đấu, song khả năng tài chính và nhiều điều kiện của chúng ta không bảo đảm để thực hiện. Thay vào đó là cách tổ chức nhiều giải trẻ trong nước. Đây cũng là cách thức các quốc gia Đông Nam Á cùng làm và họ cùng chúng ta tổ chức nhiều giải trẻ khu vực thực sự đã cho thấy hiệu quả trong thi đấu cọ xát luyện quân. Cho đến thời điểm này đã có những cầu thủ trẻ được chơi đến 50 trận trong năm, một con số rất đáng nể. Không trải qua thực chiến, không nỗ lực cạnh tranh giành thứ hạng cao từ cấp độ khu vực, sao có thể đủ sức “vươn ra biển lớn” châu lục và thế giới.

Nói chuyện “chuyên môn” là thế, còn với người hâm mộ hiện nay bóng đá trẻ đã làm những giờ phút sảng khoái. Và họ cũng được đồng cảm, đồng lòng với những người trực tiếp gieo trồng, được thấy tình yêu với cầu thủ trẻ lớn lên qua mỗi trận, mỗi ngày. Còn non, còn vụng về, xộc xệch, song niềm tin vào trẻ đã và đang nhân lên...

THƯỜNG NGUYỄN