Sông hồ Hà Nội ngày giãn cách

Không thể bố trí về kịp nên bảo chú công tác xa, cho chú khất tiêm đợt sau nhé. Cô vâng rất ngọt ngào. Có chút nhẹ nhõm, vậy là có một người khác được tiêm thế mình. Tuổi cao rất cần những sự nhẹ nhõm nhỏ nhoi như vậy để cân bằng.

Đã sang ngày thứ sáu Hà Nội giãn cách. Đọc báo, xem tin thấy Hà Nội đang quyết liệt thực hiện Chỉ thị 16 của Thủ tướng và Chỉ thị 17 của thành phố. Lần này con số người dương tính với Covid ở Hà Nội gấp nhiều lần so với mấy đợt trước nên Hà Nội quyết liệt là rất đúng. Không làm thế sao được khi số ca nhiễm ngoài cộng đồng không rõ gốc rễ vết tích tăng. Phải triệt để như thế mới có thể hạn chế số ca nhiễm khi ta dùng biện pháp giãn cách, cách ly và truy vết như chính quyền đang áp dụng.

Xem facebook một nhà thơ bạn cũng là nhà báo chụp hình cầu Long Biên bị hàn bịt lối xuống bãi giữa sông Hồng là nơi có những bãi tắm tự nhiên mà trước đấy tôi cũng là một thành viên tham gia bơi sông. Đó là cơ quan chức năng bịt lối và dựng chốt không cho người ra sông bơi vi phạm quy định Chỉ thị 16.

Một góc Hồ Tây

Một vài tờ báo cử phóng viên ra sông chụp hình một số người vẫn vụng trộm bơi ở những bãi này. Họ phê phán. Đúng thôi nhưng có một cái gì đó xa xót, dịch Covid không chỉ gây hại làm ngưng trệ nhiều lĩnh vực đời sống, kinh tế mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến niềm vui của một số người lấy bơi sông để cải thiện sức khỏe. Tôi biết đa số những thành viên của bơi lội sông Hồng là người cao tuổi là người có vấn đề về sức khỏe ra sông rèn luyện thân thể. Đương nhiên tôi là một người trong số đó. Cũng phải nói thật, tôi mới tham gia được một vài năm trở lại đây khi phát hiện ra bơi sông có thể cải thiện rất tốt một số bệnh nền như huyết áp, tiểu đường.

Nhìn hình ảnh việc hàn bịt lối xuống bãi giữa sông Hồng tự nhiên tôi muốn viết về sông hồ trong ngày giãn cách này. Viết để kể về một thú vui bơi sông của những người thích môn thể thao này và cũng là để nhìn rõ hơn sự nguy hiểm của dịch Covid -19 để mọi người cần có sự tự giác cao độ và chấp hành tốt sự giãn cách bắt buộc trong những ngày thực hiện Chỉ thị 16.

Bãi giữa và một dải ven bờ sông Hồng từ mạn Phú Thượng gần cầu Nhật Tân đến cầu Chương Dương có những bãi cát và bờ thoải rất tiện cho việc người dân thụ hưởng thú vui tắm sông. Địa phận này thuộc về những phường ven sông riêng bãi giữa ở gần hai cây câu Long Biên và Chương Dương thì thuộc về phường Ngọc Thụy (quận Long Biên) và phường Phúc Tân (quận Hoàn Kiếm). Tại đây hình thành những bãi tắm tự phát tập trung từng nhóm người có chung sở thích và hoàn cảnh kết hợp lại với nhau.

Sinh hoạt của họ chủ yếu là bơi lội và thư giãn tập luyện những môn thể thao khác như khí công, xà, tạ...cá biệt có cả một sân tennis đất nện. Ngoài những bãi tắm tự nhiên, những thành viên tạo ra những bậc lên xuống đơn giản thì một số người còn góp sức tạo ra những ngôi nhà nổi nho nhỏ xinh xinh neo ven bờ. Tôi mới tham gia được vài năm nghe nói có hẳn một câu lạc bộ bơi sông Hồng hoạt động rất lành mạnh và thu hút một số thành viên tham gia phong trào. Câu lạc bộ đã tổ chức cùng các câu lại bộ khác ngoài thành phố mở những cuộc thi bơi ở cả những
con sông khác.

Cùng một bãi tắm nhưng cũng có giờ cho từng nhóm người nôm na gọi là ca sớm, ca sáng, ca trưa và ca chiều. Bơi sông ít người mạo hiểm bơi buổi tối. Nói đến bơi sông ai cũng hình dung ra sự nguy hiểm nhưng khi tham gia mới thấy việc bơi sông là bình thường và khá an toàn. Sông Hồng có dòng chảy mạnh nhưng những người bơi thường thông thạo dòng chảy, chọn những khúc sông hiền lành nước quẩn nhẹ để bơi. Đa số chọn giải pháp an toàn đeo phao. Phao bơi thường là những chiếc can nhựa thòng vào người, để khi cần có thể đu bám. Một số người bơi giỏi chọn giải pháp đi ngược sông rồi trôi theo dòng chảy về bến. Tôi có lần lên tận ngã ba nơi giao nhau sông Hồng, sông Đuống để thả trôi nhưng nhát gan chỉ dám thử một lần rồi cạch.

Nói về sự rèn luyện, tuổi tôi ngoài lục tuần nhưng vẫn chưa là gì khi những cao thủ bơi lội có người hơn chín chục và số bẩy, tám mươi tuổi thì không phải là ít. Nói thế để thấy việc bơi sông là một thói quen hay một thú vui, chính xác hơn là một phương pháp rèn luyện tương đối hữu hiệu cho sức khỏe con người.

Thật đáng trách cho những ai còn cố tình vi phạm

Một đặc thù riêng biệt làm nên cá tính của việc bơi sông Hồng do tính chất tự nhiên hoang sơ của bến bãi nên ở một số điểm các “tuyển thủ” không mặc quần áo nghĩa là bơi truồng. Chuyện này tôi đã trải qua một lần dở khóc dở cười. Hôm ấy một đoàn truyền hình nước ngoài đến bãi quay. Họ nói là của một kênh truyền hình Pháp. Thường thì dân bơi rất ngại việc quay chụp nên không đồng ý. Tôi vốn dân VTV cũ nên thấy các đồng nghiệp tận tình nghề bèn thuyết phục để họ quay. Tất nhiên phải không quay những phần nhạy cảm. Quay xong thì cô phiên dịch bảo anh Tiến không nhận ra em à, trước em cũng VTV từng tham gia làm một chương trình về anh, phim anh. Úi giời, thằng tôi thiếu nước độn thổ vố giời đánh không bằng ấy.

Thành phần người bơi sông cũng đa dạng. Nhóm tôi tham gia ngoài một số anh em dân phố cổ, phố cũ là tiểu thương, buôn bán còn có rất nhiều thành phần khác. Dân nghệ thuật không ít, đủ họa sĩ, nhà văn, đạo diễn, diễn viên, nhạc sĩ…có cả một số cán bộ cao cấp nghỉ hưu cũng tham gia. Sự tự giác của họ là điều luôn được đề cao. Mấy đợt dịch trước mọi người rất ý thức phòng tránh dịch không tập trung đông người quá quy định. Còn lần này thì triệt để thực hiện. Trước hết tôi nghĩ đó là ý thức tự bảo vệ mình. Riêng tôi từ lúc có ca nhiễm ngoài cộng đồng là tôi nghỉ hẳn tìm về ngoại thành “cư trú” để bơi ở những hồ dân sinh như Đồng Quan, Đồng Đò ở Sóc Sơn. Tất nhiên giãn cách đợt này thì mọi sự liên quan đến sông hồ đều dứt hẳn.

Sáng nay tôi gọi điện cho một số bạn bơi. Ai cũng bảo nghỉ triệt để từ dạo Chỉ thị 15 cơ. Thật tiếc cho một hoạt động thể thao bị ngưng trệ. Càng thấy mức độ nguy hiểm của biến chủng Covid đợt này để chấp hành nghiêm sự giãn cách theo Chỉ thị 16. Và tất nhiên thật đáng trách cho những ai còn cố tình vi phạm như báo chí đã nêu.

Nhà văn Phạm Ngọc Tiến